Thiên Thần mũ Nâu

Thu Hoài



Chiều vào Thu biêng biếc mắt người xưa
Để hồn ta se lạnh gió giao mùa
Ta vẫn nhớ từng gót hồng người ấy
Biết bao lần dìu bước dưới cơn mưa
 
Ở chốn ấy nàng Thu có đến không?
Ở bên này  nàng Thu vẫn nghìn trùng
Thu đất khách một cái gì xa lạ
Đợi Thu về như hóng một người thương
 
Thu lữ thứ như một buổi hoàng hôn
Chỉ màu tím tựa tấm ảnh không hồn
Lá chẳng rơi dù nắng chiều đổi gió
Thu quên rồi người lãng tử  cô đơn
 
Ta ngồi đây tựa cửa đợi Thu sang
Bao háo hức để nhặt chiếc lá vàng
Lá không rơi và Thu còn xa vắng
Chỉ một người với vài hạt nắng hoang
 
Thu chưa đến mà nắng đã hanh hao
 Vườn đã mở để đón gió Thu vào
Tim rạo rực ngóng chờ nàng Thu đến
Mãi  giờ này Thu vẫn  biệt nơi nao




TTMN

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 1 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Thu Hoài"